Chúng ta cùng điểm qua vài " xe độc đất Sài Thành" trước khi cùng đoàn đi bão. Với khẩu hiệu "100 năm vẫn chạy tốt" Lifan đã có quyền ngẩng cao đầu với các đại gia trên thế giới
Hình ảnh là 1 minh chứng hùng hồn cho niềm tự hào của Lifan
Không thuộc hàng "siêu khủng" như chiếc Lifan ở trên nhưng với phương châm "nghèo cũng phải cho con đú" để được bằng chị, bằng em, chủ nhân của chiếc xe đạp điện dưới đây cũng "sắm" cho mình 1 biển số đẹp không kém gì con Mẹc E240 tôi đã đề cập trong phần trước
Tiếp đến chúng ta sẽ cùng chiêm ngưỡng hình ảnh của" thiên lý mã" Aprilia RS 125cc mà chúng ta có thể hay bắt gặp trên các đường đua quốc tế
Hiện nay ở Sài Thành chỉ có khỏang vài chiếc này mà thôi
Đây là mẫu mới nhất của dòng RS 125cc. Theo như tôi được biết thì giá của nó được chủ nhân nhập về với giá ... 8000 USD (mình cũng phải tích cóp mua 1 con chạy mới được )
Động cơ 2 thì mạnh mẽ, mang đặc trưng của những chiếc xe đua, làm mát bằng nước (1 xe 1 kiếm dọc giang hồ thế này thì ai đọ )
Hộp 6 số thông dụng thường thấy ở các dòng xe máy thể thao
Với bề rộng của 2 bánh trước (3.00 x 17) và sau ( 4,00 x 17) là khá lớn nên khi ôm cua sẽ bám đường hơn, giảm khả năng bị "chửa" (xin giải thích 1 chút về từ "chửa", nó được các tổ lái dùng để ám chỉ khi bị ôm cua không "khuân" và có nhiều khả năng bị "xòe" )
Với chiều dài kỹ thuật của xe là 1955mm và cân nặng tới khỏang 140kg nên chủ nhân của những con xe nếu ko phải là người khỏe mạnh thì rất khó điều khiển xe và đặc biệt là..."rất mệt" khi dắt bộ trong trường hợp hết xăng hoặc hỏng xe
Bình xăng của RS 125cc là khá lớn với dung tích là 14l trong đó bao gồm 3.5l dự trữ. Tuy dung tích lớn như vậy nhưng RS 125cc cũng thuộc loại "uống xăng như....xe tăng "
Vâng, và cuối cùng xin mời cả nhà cùng chiêm ngưỡng chiếc xe ko chỉ là duy nhất tại Sài Thành mà còn là duy nhất tại VN. Có lẽ mọi người cũng đã biết đến anh qua các báo VN nhưng hôm nay chúng ta sẽ cùng gặp lại anh qua các bức ảnh sống động hơn. Vâng, xin cùng đón chào chủ nhân của chiếc xe gỗ này là Nguyễn Văn Đỉnh, 22 tuổi.
Không hào nhoáng, tân thời như Dylan, cũng không hoài cổ như Vespa, một chiếc xe máy bằng gỗ với những đường điêu khắc tỷ mỉ, đẹp mắt bỗng trở nên nổi bật trên đường phố Sài Gòn bởi cái vẻ rất riêng, mang đậm dấu ấn của bàn tay nghệ sĩ.
Tốc độ xe 120 km một giờ, đèn chiếu hậu, xi-nhan và các phụ kiện đi kèm: thắng, đề, bàn đạp... có đủ
điểm khác biệt duy nhất của xe máy gỗ là bề ngoài được làm hoàn toàn bằng gỗ đỏ
Nhìn vào hàng loạt hình điêu khắc trên xe, từ Tấm Cám đến Sọ Dừa
từ vườn cau đến giấc mơ rồng Đông Nam Á
có thể nhận thấy sự huyền ảo trong từng nét vẽ và đôi bàn tay tài hoa của người nghệ sĩ.
Anh Đỉnh khẳng định: “Xe máy bằng gỗ lạ, nhưng quan trọng là họa tiết trên gỗ. Người chơi phải biết điêu khắc, có khiếu mỹ thuật và thật sự đam mê thì mới thấy khoái”
Dẫu không ngốn đến hàng trăm nghìn USD như kiểu chơi xe BMW hay Mercedes, cũng chẳng tốn công đến các ngõ ngách tìm xe cổ, nhưng anh Đỉnh đã phải “đổ mồ hôi, sôi nước mắt” mới có được chiếc xe này.
Ròng rã 6 tháng trời cùng với 1 người bạn của mình, anh Đỉnh miệt mài ngồi "độ" cho con Trâu Gỗ của mình. Từ chụp hình xe đưa lên máy tính, hêm bớt để có thông số kỹ thuật đúng... đến chạm khắc họa tiết theo các sự tích Trầu cau, Tấm Cám... Tất tần tật đều tự làm lấy.
“Ngồi trên chiếc xe mơ ước, nhận được những tiếng trầm trồ và ánh mắt ngưỡng mộ của người đi đường, bao nỗi vất vả cũng theo gió mà bay đi”, anh Đỉnh hào hứng nói.
Vậy là chúng ta đã kết thúc màn "biểu dương lực lượng" cũng vừa kịp đến giờ G. Đã đến lúc thực sự của cuộc chơi "tìm cảm giác" mạnh của các "tổ lái" Sài Thành. Vâng, chuyện "đi bão" ở Sài Thành hay các cuộc đua "vô tiền khóang hậu' ở HN thì thường cũng có nhiều điểm chung giống nhau. Bao giờ cũng sẽ là màn chạy biểu dương lực lượng và để các tổ lái khác nhập vào đoàn cho thêm xôm tụ
Thường thì trước 10h30 tối, các tổ lái Sài Thành sẽ đổ về các con đường trung tâm ở các quận 1 và 3 như Nguyễn Thị Minh Khai, Nguyễn Đình Chiểu, Lê Lợi, Trần Hưng Đạo , Lê Thánh Tôn... nơi tụ tập phần lớn các dân chơi của đất Sài Thành.
Khi đã hết tiết mục "cưỡi ngựa xem hoa" các tổ lái sẽ đổ về "tâm bão" ở quận 5 như các đường Nguyễn Trãi, An Dương Vương, Hùng Vương, Nguyễn Tri Phương... Đặc biệt là Nguyễn Trãi và An Dương Vương được mệnh danh là " con đường của dân chơi" (giống với đường Thanh Niên ở HN) nơi các dân chơi khoe "hàng". Tất nhiên, phải nói thêm là không cần phải nói với nhau 1 lời nào vì các tổ lái tự hiểu rằng vòng xoay của “bão” được thiết lập".
Cũng cần phải nói đến các "cổ động viên" nhiệt tình ở quận 5. Thường thì khi có "bão", người dân sẽ tụ tập ở 2 bên đường trên các phố Nguyễn Trãi,An Dương Vương.... càng làm cho các tổ lái trở nên "bốc" hơn và tất nhiên là sẽ ko thiếu các màn biểu diễn "đổi lái", "bốc đầu 1 tay", "úp lửa".... để cảm ơn "khán giả " trước khi "bão" thực sự nổi lên.
Trong những đêm "bão" với quy mô lớn như hồi SEAGAME vừa rồi thì chỉ cần 1 vài chú "nẹt ga" phi lên là y như rằng cả đoàn sẽ lập tức "kéo" theo ngay. Tuy nhiên, trong những đêm bão này phần lớn là "tự phát" nên nó không mang lại được nhiều hấp dẫn như trong các cuộc "tay bo".
Khi cả nước cùng hòa mình vào không khí chiến thắng của đội nhà ở SEA GAMES thì 2 nhóm thanh niên tụ tập khỏang gần 20 chiếc xe máy với sự cổ vũ nhiệt tình của đám đông bên đường đã chạy với vận tốc 80-100km/h tại khu vực đường An Dương Vương - Trần Phú. Trên lộ trình của cuộc đua "vui", V "đen" đã nhiều lần "tạt đầu", "quẫy đuôi" làm 2 đồng chí của nhóm bên kia bị "xòe". Kết quả là T mập, cầm đầu nhóm bên kia đã lên tiếng thách thức V đen đua "tay bo" và phần thưởng sẽ là chiếc xe của kẻ chiến bại !
Lời đề nghị được chấp nhận, đại ca lãnh đạo của 2 đội sẽ so tài với nhau 5 vòng theo"lộ trình khép kín". Nguyễn Trãi - An Dương Vương. Cuộc đua diễn ra trong sự hò reo, cổ vũ của đám đông đứng 2 bên đường ngay sau đó 15'. Hai tay đua đều phóng với tốc độ 80-90 km/h.
Tại vòng đua cuối cùng, V đen đang "cầm cờ". Khi đến đọan cua cuối đờng Nguyễn Trãi vòng sang An Dương Vương, trước mặt có con xe tải chạy đến, V đen liền làm động tác " quẫy đuôi" ép T mập vào trong rồi đảo người , " tạt đầu" con xe tải trong gang tấc. Còn T mập do mải nhìn để ý việc vượt lên V đen nên đã ko quan sát đến chiếc xe tải, liền dồn số liên tục tưởng chừng hộp số phải vỡ tan ra ( xin nói thêm 1 chút ở đây, với vận tốc lên tới gần 1 lít, khi chỉ cách xe tải với khỏang cách gần như vậy, thì việc giảm ga, bóp 2 phanh cùng 1 lúc thì chỉ là....tự sát vì xe sẽ bị "chửa" trượt ngang ra và chắc chắn là nằm gọn ngay đầu xe tải ) sau đó liền bóp cùng lúc cả 2 phanh nên kết quả chỉ bị nát cái chắn bùn phía trước do "liếm"vào đuôi xe tải (ko chết là may roài ). Tất nhiên sau đó thì ai cũng biết, kẻ chiến bại phải nộp xe cho V đen thôi
Tuy nhiên, có lẽ tổ lái với biệt danh "Valentino Nhi" đang là "nỗi kinh hoàng" cho mọi tổ lái Sài Thành.
Hình ảnh là 1 minh chứng hùng hồn cho niềm tự hào của Lifan
Không thuộc hàng "siêu khủng" như chiếc Lifan ở trên nhưng với phương châm "nghèo cũng phải cho con đú" để được bằng chị, bằng em, chủ nhân của chiếc xe đạp điện dưới đây cũng "sắm" cho mình 1 biển số đẹp không kém gì con Mẹc E240 tôi đã đề cập trong phần trước
Tiếp đến chúng ta sẽ cùng chiêm ngưỡng hình ảnh của" thiên lý mã" Aprilia RS 125cc mà chúng ta có thể hay bắt gặp trên các đường đua quốc tế
Hiện nay ở Sài Thành chỉ có khỏang vài chiếc này mà thôi
Đây là mẫu mới nhất của dòng RS 125cc. Theo như tôi được biết thì giá của nó được chủ nhân nhập về với giá ... 8000 USD (mình cũng phải tích cóp mua 1 con chạy mới được )
Động cơ 2 thì mạnh mẽ, mang đặc trưng của những chiếc xe đua, làm mát bằng nước (1 xe 1 kiếm dọc giang hồ thế này thì ai đọ )
Hộp 6 số thông dụng thường thấy ở các dòng xe máy thể thao
Với bề rộng của 2 bánh trước (3.00 x 17) và sau ( 4,00 x 17) là khá lớn nên khi ôm cua sẽ bám đường hơn, giảm khả năng bị "chửa" (xin giải thích 1 chút về từ "chửa", nó được các tổ lái dùng để ám chỉ khi bị ôm cua không "khuân" và có nhiều khả năng bị "xòe" )
Với chiều dài kỹ thuật của xe là 1955mm và cân nặng tới khỏang 140kg nên chủ nhân của những con xe nếu ko phải là người khỏe mạnh thì rất khó điều khiển xe và đặc biệt là..."rất mệt" khi dắt bộ trong trường hợp hết xăng hoặc hỏng xe
Bình xăng của RS 125cc là khá lớn với dung tích là 14l trong đó bao gồm 3.5l dự trữ. Tuy dung tích lớn như vậy nhưng RS 125cc cũng thuộc loại "uống xăng như....xe tăng "
Vâng, và cuối cùng xin mời cả nhà cùng chiêm ngưỡng chiếc xe ko chỉ là duy nhất tại Sài Thành mà còn là duy nhất tại VN. Có lẽ mọi người cũng đã biết đến anh qua các báo VN nhưng hôm nay chúng ta sẽ cùng gặp lại anh qua các bức ảnh sống động hơn. Vâng, xin cùng đón chào chủ nhân của chiếc xe gỗ này là Nguyễn Văn Đỉnh, 22 tuổi.
Không hào nhoáng, tân thời như Dylan, cũng không hoài cổ như Vespa, một chiếc xe máy bằng gỗ với những đường điêu khắc tỷ mỉ, đẹp mắt bỗng trở nên nổi bật trên đường phố Sài Gòn bởi cái vẻ rất riêng, mang đậm dấu ấn của bàn tay nghệ sĩ.
Tốc độ xe 120 km một giờ, đèn chiếu hậu, xi-nhan và các phụ kiện đi kèm: thắng, đề, bàn đạp... có đủ
điểm khác biệt duy nhất của xe máy gỗ là bề ngoài được làm hoàn toàn bằng gỗ đỏ
Nhìn vào hàng loạt hình điêu khắc trên xe, từ Tấm Cám đến Sọ Dừa
từ vườn cau đến giấc mơ rồng Đông Nam Á
có thể nhận thấy sự huyền ảo trong từng nét vẽ và đôi bàn tay tài hoa của người nghệ sĩ.
Anh Đỉnh khẳng định: “Xe máy bằng gỗ lạ, nhưng quan trọng là họa tiết trên gỗ. Người chơi phải biết điêu khắc, có khiếu mỹ thuật và thật sự đam mê thì mới thấy khoái”
Dẫu không ngốn đến hàng trăm nghìn USD như kiểu chơi xe BMW hay Mercedes, cũng chẳng tốn công đến các ngõ ngách tìm xe cổ, nhưng anh Đỉnh đã phải “đổ mồ hôi, sôi nước mắt” mới có được chiếc xe này.
Ròng rã 6 tháng trời cùng với 1 người bạn của mình, anh Đỉnh miệt mài ngồi "độ" cho con Trâu Gỗ của mình. Từ chụp hình xe đưa lên máy tính, hêm bớt để có thông số kỹ thuật đúng... đến chạm khắc họa tiết theo các sự tích Trầu cau, Tấm Cám... Tất tần tật đều tự làm lấy.
“Ngồi trên chiếc xe mơ ước, nhận được những tiếng trầm trồ và ánh mắt ngưỡng mộ của người đi đường, bao nỗi vất vả cũng theo gió mà bay đi”, anh Đỉnh hào hứng nói.
Vậy là chúng ta đã kết thúc màn "biểu dương lực lượng" cũng vừa kịp đến giờ G. Đã đến lúc thực sự của cuộc chơi "tìm cảm giác" mạnh của các "tổ lái" Sài Thành. Vâng, chuyện "đi bão" ở Sài Thành hay các cuộc đua "vô tiền khóang hậu' ở HN thì thường cũng có nhiều điểm chung giống nhau. Bao giờ cũng sẽ là màn chạy biểu dương lực lượng và để các tổ lái khác nhập vào đoàn cho thêm xôm tụ
Thường thì trước 10h30 tối, các tổ lái Sài Thành sẽ đổ về các con đường trung tâm ở các quận 1 và 3 như Nguyễn Thị Minh Khai, Nguyễn Đình Chiểu, Lê Lợi, Trần Hưng Đạo , Lê Thánh Tôn... nơi tụ tập phần lớn các dân chơi của đất Sài Thành.
Khi đã hết tiết mục "cưỡi ngựa xem hoa" các tổ lái sẽ đổ về "tâm bão" ở quận 5 như các đường Nguyễn Trãi, An Dương Vương, Hùng Vương, Nguyễn Tri Phương... Đặc biệt là Nguyễn Trãi và An Dương Vương được mệnh danh là " con đường của dân chơi" (giống với đường Thanh Niên ở HN) nơi các dân chơi khoe "hàng". Tất nhiên, phải nói thêm là không cần phải nói với nhau 1 lời nào vì các tổ lái tự hiểu rằng vòng xoay của “bão” được thiết lập".
Cũng cần phải nói đến các "cổ động viên" nhiệt tình ở quận 5. Thường thì khi có "bão", người dân sẽ tụ tập ở 2 bên đường trên các phố Nguyễn Trãi,An Dương Vương.... càng làm cho các tổ lái trở nên "bốc" hơn và tất nhiên là sẽ ko thiếu các màn biểu diễn "đổi lái", "bốc đầu 1 tay", "úp lửa".... để cảm ơn "khán giả " trước khi "bão" thực sự nổi lên.
Trong những đêm "bão" với quy mô lớn như hồi SEAGAME vừa rồi thì chỉ cần 1 vài chú "nẹt ga" phi lên là y như rằng cả đoàn sẽ lập tức "kéo" theo ngay. Tuy nhiên, trong những đêm bão này phần lớn là "tự phát" nên nó không mang lại được nhiều hấp dẫn như trong các cuộc "tay bo".
Khi cả nước cùng hòa mình vào không khí chiến thắng của đội nhà ở SEA GAMES thì 2 nhóm thanh niên tụ tập khỏang gần 20 chiếc xe máy với sự cổ vũ nhiệt tình của đám đông bên đường đã chạy với vận tốc 80-100km/h tại khu vực đường An Dương Vương - Trần Phú. Trên lộ trình của cuộc đua "vui", V "đen" đã nhiều lần "tạt đầu", "quẫy đuôi" làm 2 đồng chí của nhóm bên kia bị "xòe". Kết quả là T mập, cầm đầu nhóm bên kia đã lên tiếng thách thức V đen đua "tay bo" và phần thưởng sẽ là chiếc xe của kẻ chiến bại !
Lời đề nghị được chấp nhận, đại ca lãnh đạo của 2 đội sẽ so tài với nhau 5 vòng theo"lộ trình khép kín". Nguyễn Trãi - An Dương Vương. Cuộc đua diễn ra trong sự hò reo, cổ vũ của đám đông đứng 2 bên đường ngay sau đó 15'. Hai tay đua đều phóng với tốc độ 80-90 km/h.
Tại vòng đua cuối cùng, V đen đang "cầm cờ". Khi đến đọan cua cuối đờng Nguyễn Trãi vòng sang An Dương Vương, trước mặt có con xe tải chạy đến, V đen liền làm động tác " quẫy đuôi" ép T mập vào trong rồi đảo người , " tạt đầu" con xe tải trong gang tấc. Còn T mập do mải nhìn để ý việc vượt lên V đen nên đã ko quan sát đến chiếc xe tải, liền dồn số liên tục tưởng chừng hộp số phải vỡ tan ra ( xin nói thêm 1 chút ở đây, với vận tốc lên tới gần 1 lít, khi chỉ cách xe tải với khỏang cách gần như vậy, thì việc giảm ga, bóp 2 phanh cùng 1 lúc thì chỉ là....tự sát vì xe sẽ bị "chửa" trượt ngang ra và chắc chắn là nằm gọn ngay đầu xe tải ) sau đó liền bóp cùng lúc cả 2 phanh nên kết quả chỉ bị nát cái chắn bùn phía trước do "liếm"vào đuôi xe tải (ko chết là may roài ). Tất nhiên sau đó thì ai cũng biết, kẻ chiến bại phải nộp xe cho V đen thôi
Tuy nhiên, có lẽ tổ lái với biệt danh "Valentino Nhi" đang là "nỗi kinh hoàng" cho mọi tổ lái Sài Thành.
Tags:
Dân chơi